Cổ Linh Sa nói xong, cô đưa một túi xách lớn trong tay cho Quản gia Phương đang đứng bất động. Đoạn ông đưa tay nhận lấy rồi nở nụ cười có chút buồn, "Cảm ơn cô, Cô chủ, vì đã nhớ đến những chuyện này."
"Cháu luôn yêu mến mọi người mà. Được rồi, giờ cháu xin phép trước nhé."
Nói đoạn, Cổ Linh Sa từ tốn đi vào trong.
Lúc này, tại dàn hoa sau vườn, ngọn gió tươi mới nhẹ nhàng lướt qua, mang theo hương hoa thổi đầy trong không khí.
Cổ Kỳ Vũ đang nằm trên ghế mây xem lướt qua mấy tờ báo trong khi cấp dưới A Dũng của ông ta thì yên lặng đứng bên.
Nghe thấy tiếng bước chân từ cửa, A Dũng quay lại nhìn xác nhận. Giây phút gương mặt với vẻ đẹp hớp hồn của Cổ Linh Sa lọt vào tầm mắt anh, anh nhanh chóng quay đi, bước tới và nói thầm với Cổ Kỳ Vũ, "Ông chủ, Cô Linh Sa đã về."
Cổ Kỳ Vũ lật một trang và thờ ơ đáp lại, "Ừm, cậu lui xuống đi."
"Vâng, thưa ông chủ!"
Không chút do dự, A Dũng cúi đầu và lui về phía cửa.