Kỷ Tử Đồng thở dài, cánh tay cô luồn qua người anh và tắt đèn bên phía anh đi, phòng ngủ chìm vào bóng tối, hiện tại nguồn sáng duy nhất trong phòng là từ ánh đèn mờ ảo trong phòng tắm.
Ngón tay ấm áp của cô trượt qua mu bàn tay của anh, rồi nắm lấy cổ tay anh.
"Tôi chỉ cảm thấy hơi xấu hổ thôi, tôi không phải kiểu phụ nữ vô lí."
Kỷ Tử Đồng khẽ lẩm bẩm, nhưng Tô Thần đứng hình một lát, anh chỉ nhìn cô một lúc rồi cuối cùng cũng bừng tỉnh, anh mỉm cười, "Thì, chúng ta đều đã tới nước này rồi."
Kỷ Tử Đồng nhìn anh chằm chằm rồi mới quay mặt đi, "Để xem anh có xứng không đã."
"Sao lại không? Chẳng lẽ tôi đối với em còn chưa đủ tốt sao?"
Tô thiếu đè cô xuống giường còn tay anh di chuyển về phía cổ áo, Kỷ Tử Đồng khẽ run lên vì cô không quen với chuyện này, mấy nụ hôn trực tiếp dán lên người cô, mấy mảnh quần áo bị vứt xuống giường, cùng với đó và vài giọng nói liên tục vang lên.