Tịch Hạ Dak không chắc là tại sao, nhưng cô có cảm giác bản thân cô từ khi gặp anh ngày càng yếu đuối hơn. Trước đây cô sẽ không nói ra những câu đầy cảm xúc như vậy, nhưng giờ cô có thể nói ra mà không chút do dự.
Cảm xúc của anh có thể dễ dàng tác động đến cô. Chỉ cần thấy anh vui là cô sẽ hạnh phúc và buồn khi thấy anh đau khổ. Nói cách khác, cô càng ngày càng đa cảm hơn.
Cô được biết về anh nhiều hơn, và cảm xúc mà cô dành cho anh ngày càng tích tụ nhiều hơn. Cô muốn chứng minh tình yêu cô dành cho anh thông qua hành động của cô.
Ngài Mộ kia dường như rất hứng thú với những câu từ do Tịch Hạ Dạ nói ra, và trái tim của anh dường như tan chảy đi như viên kẹo. "Thế thì, anh có thể tin tưởng em sẽ bảo vệ anh không?"
Tịch Hạ Dạ mỉm cười, khẽ cong môi lên và gật đầu với anh một cái khi cô tháo cà vạt cho anh. "Được rồi, anh đi tắm đi. Để em lấy quần áo cho anh."