Anh cười nhe răng khi nghe cô nói. "Em không sợ anh ghen khi em nói về anh ta như vậy trước mặt anh sao?"
Tịch Hạ Dạ nắm chặt tay mình tới khi cô cảm nhận được cơn đau nhẹ trên tay. Cô hướng ánh mắt về phía anh. "Đó chính xác là ý định của em đấy. Vấn đề là liệu anh có nghe không? Mau hỏi em ban nãy em đã gặp ai đi? Nhanh nào!"
Cô muốn dạy cho Cổ Linh Sa một bài học. Cô sẽ không bao giờ cúi đầu trước một Cổ Linh Sa luôn ra vẻ cao quý và quyền thế chỉ vì cô ta xuất thân từ gia đình danh giá. Ngài Mộ đây lại không phải người đàn ông đơn giản như vậy.
"Thế em đã gặp ai thế, vợ yêu?" Mộ Du Thần cuối cùng cùng chịu hỏi theo ý cô.
Biểu cảm cô hiện lên sự tức giận. "Là Cổ Linh Sa. Vừa nãy cô ta chặn em lại ngay chỗ đỗ xe của bệnh viện."
Biểu cảm của chồng cô tối sầm lại. Đôi mắt anh trở nên lạnh lẽo khi anh siết chặt hơn. Anh im lặng một lúc, nhưng rồi giọng anh vẫn bình thản như thường. "Ban nãy cô ta nói gì với em?"