Mộ Du Thần quàng tay qua vai cô khi họ cùng nhau bước trên đoạn hành lang hướng ra ngoài.
Họ bất ngờ chạm mặt Cổ Linh Sa hôm đấy được xuất viện.
Tịch Hạ Dạ phải thừa nhận Cổ Linh Sa đúng là một mỹ nhân thứ thiệt. Cô ta mặc một chiếc áo khoác kaki cùng mái tóc búi lại đơn giản. Gương mặt cô ta rất đẹp, và đôi mắt xanh như ngọc bích.
Trông cô ta thật quyến rũ.
Tịch Hạ Dạ vẫn luôn nghi ngờ về câu nói người đẹp chỉ để ngắm, nhưng mọi nghi ngờ của cô đều trở nên rõ ràng ngay giây phút cô gặp Cổ Linh Sa.
Cổ Linh Sa dừng bước khi thấy Tịch Hạ Dạ và Mộ Du Thần. Cô ta đứng bên cạnh chiếc xe nhìn họ tiến về phía mình. Biểu cảm của cô ta vẫn bình thản, ánh mắt thì lạnh như băng.
"Cậu chủ!" Lịch Tư nhanh chóng chạy lại và ném cho Cổ Linh Sa cái nhìn cảnh cáo.
"Không chào luôn cơ à?" Cổ Linh Sa nhẹ nhàng lên tiếng với nụ cười trên môi. Cô ta không biểu lộ ra bất kỳ cảm xúc nào.