Tịch Hạ Dạ không nghĩ là Tịch Tâm Ý sẽ tới ngay giữa lúc cô và Tố Nam đang nói chuyện dở như vậy.
Lúc nghe thấy tiếng bước chân, Tịch Hạ Dạ liền quay lại thì nhìn thấy Tịch Tâm Ý mặc một cái áo lạnh màu đỏ nhạt mẫu mới nhất. Cô ta có trang điểm nhẹ, cốt để che đi vẻ mệt mỏi và u sầu của mình, nhưng nhìn cái cách đi lại có thể thấy rõ cô ta đang trong giai đoạn khó khăn.
Cô ta không phải đang điều trị sao?
Sao cô ta lại ở đây?
Tịch Hạ Dạ và Tố Nam nhìn nhau. Ánh mắt họ đầy sự nghi vấn và cảnh giác.
"Tôi muốn nói chuyện với chị." Tịch Tâm Ý dừng lại trước mặt họ, ánh mắt mờ nhạt và u ám của cô dính chặt vào Tịch Hạ Dạ, nó khiến Tịch Hạ Dạ bối rối.
Biểu cảm của Tịch Hạ Dạ vẫn bình tĩnh và tông giọng của cô vẫn lạnh lùng khi cô lên tiếng trả lời, "Nhưng tôi không biết phải nói gì với cô cả. Nếu có liên quan đến Hàn Nhất Phong hay liên quan đến Tịch gia, thì chúng ta cũng không có gì nhiều để nói với nhau đâu."