Khi Mộ Du Thần yêu cầu bằng một giọng lạnh lùng. Thì Tịch Tâm Ý ngay lập tức sửng sốt. Ánh mắt của cô ta lóe lên một ánh sáng nhàn nhạt. Khi đôi mắt của cô ta chạm phải ánh mắt ác liệt của Mộ Du Thần, thì bàn tay của cô ta đang đặt hai bên trong nhịn được siết chặt lại. Cô ta hít một hơi thật sâu và nói, "Tôi không biết anh đang nói cái gì cả."
"Cô không biết sao? Tôi không thích chơi trò đoán mò đâu nhé. Tôi chỉ hỏi thêm một lần nữa mà thôi. Cô lấy được mấy bức ảnh đó từ ngày hôm qua ở đâu ra?"
Ánh mắt tối đen của Mộ Du Thần vẫn có vài phần sắc lạnh cứng rắn khi anh lạnh lùng ghim chặt ánh mắt vào khuôn mặt bé nhỏ của Tịch Tâm Ý.
"Anh nghĩ là tôi làm hay sao?" Đôi mắt của Tịch Tâm Ý chuyển sang lạnh lùng và cô ta siết chặt tay lại khi bắt gặp ánh mắt của anh.
"Thậm chí tôi không đánh phụ nữ, nhưng nó không có nghĩa tôi là một người đàn ông lịch thiệp đâu. Tôi không muốn gây sự với cô."