Mộ Du Thần nhanh chóng tìm thấy Tịch Hạ Dạ đang nằm ở trên giường. Một mùi rượu thoang thoảng chạm đến khoang mũi của anh.
Anh bước đến và kéo chăn ra thì thấy Tịch Hạ Dạ cau mày và ngủ không thoải mái.
Cô vẫn trông tái nhợt, nên anh đặt tay lên trán cô. Nhiệt độ cơ thể của cô đã trở lại như bình thường. Anh cũng nhận ra quần áo của cô vẫn là cái mà anh đã chọn cho cô.
"Về nhà thôi, Hạ Dạ."
Anh khom người và đặt một nụ hôn lên trán cô, rồi bế cô lên và nhanh chóng rời khỏi căn phòng.
Anh vừa bước ra ngoài thì đã thấy Kỳ liệt đứng chặn trước anh. Mộ Du Thần dừng lại một lát và nhìn xuống người phụ nữ đang nằm trong vòng tay anh. Một lát sau, anh chạm phải ánh mắt lạnh lùng của Kỳ Liệt.
Ánh mắt của Kỳ Liệt trở nên lạnh lẽo với một chút sự thù địch không hề che giấu và anh ấy nhìn chằm chằm Mộ Du Thần rồi nghiến răng. Ánh mắt của anh ấy hầu như muốn chọc thủng luôn Mộ Du Thần.