Bên trong toilet, Tịch Hạ Dạ nghe thấy tiếng bước chân vang lên bên ngoài. Cô cảm thấy không được bình thường, nên cố mở cửa sau khi đi vệ sinh xong. Nhưng, khi cô vặn nắm tay cửa, thì cho dù cô cố đến thế nào vẫn không vặn được!
Cô cau mày và vẫn không mở được cửa sau khi cố gắng thêm mấy lần nữa.
Rõ ràng, có ai đó đã khóa cửa từ bên ngoài!
Tịch Hạ Dạ nhớ lại tiếng bước chân vừa nãy. Có lẽ chính là người đó!
Cô bắt đầu nghi ngờ và ánh mắt trở nên giận dữ. Cô gõ cửa và hét lên, "Có ai ở ngoài đó không? Thả tôi ra! Có ai không?"
Tuy nhiên, không một ai trả lời cô và cô vẫn đập cửa như thế. Bất kể cô có cố gắng thế nào, thì cô cũng không thể nào mở được cửa và cũng không một ai đáp lại!
Tim của Tịch Hạ Dạ trầm xuống và cô bắt đầu thấy khó chịu. Cô lo lắng vặn tay và sau đó cô chú ý thấy mình không mang theo ví vào.