Chiếc Porsche chạy ngang qua Fatong Avenue, đắm mình vào ánh sáng vàng nhạt của đèn đường khi lao về phía biệt thự Thẩm gia.
Trong xe là hai ông cháu Tịch Hạ Dạ và Thẩm Nguyệt.
Thẩm Nguyệt ngồi ghế trước còn Tịch Hạ Dạ lái xe. Trên đường đi, cùng vì nghĩ cho Thẩm Nguyệt nên cô không lái quá nhanh. Thay vào đó cô cho xe chạy với tốc độ đều đều.
Xe cứ chạy băng băng về phía trước, cô thấy Thẩm Nguyệt ngả người ra ghế và nhắm mắt nghỉ ngơi, hay đôi lúc ông lại nhìn ra ngoài đường đang lướt qua tầm mắt mình. Tịch Hạ Dạ đột nhiên cười khẽ.
"Ông ngoại, hôm nay trông ông có vẻ khá vui đấy."
Nghe Tịch Hạ Dạ cất tiếng, Thẩm Nguyệt mở mắt ti hí và nhìn cô. Đột nhiên một nụ cười hiền từ và tràn đầy yêu thương xuất hiện trên gương mặt ông. "Giờ ông rất vui và hài lòng với Ah Thần. Nhìn nó làm ông nhớ để ông và bà hồi đó! Thời còn trẻ, bà cháu cũng giống cháu vậy, nhưng bà lại để kiểu tóc dài ngang vai uốn cong vào trong trông rất dễ thương nhé."