Thẩm Nguyệt cáu kỉnh nhìn anh, rồi ông lại nhìn sang hướng khác.
Đáp lại Thẩm Nguyệt, Mộ Du Thần chỉ nghĩ ngợi một chút rồi gật đầu vui vẻ và đáp gọn lỏn, "Dạ được."
Câu trả lời chóng vánh của Mộ Du Thần khiến Thẩm Nguyệt phải ngừng việc mình đang làm lại, ông ngạc nhiên nhìn Mộ Du Thần. "Cháu nghiêm túc thật à?"
Mộ Du Thần bình tĩnh mỉm cười và gương mặt anh hiện rõ sự lịch lãm. Anh vui vẻ gật đầu. "Dĩ nhiên rồi ạ."
"Ông ngoại!"
Hai người đàn ông bàn chuyện cứ như thể cô không hề tồn tại vậy. Như vậy không phải hơi quá rồi sao? Hơn nữa, chính cô còn không biết khi nào thì họ có con!
Nghe giọng nói bất ngờ của Tịch Hạ Dạ vang lên, hai người đàn ông từ từ quay lại và nhận ra Thẩm Văn Na cũng đang khẽ mỉm cười còn Tịch Hạ Dạ thì đỏ mặt. Cô hướng đôi mắt lấp lánh nhìn về phía Mộ Du Thần.