Mộ Linh Sử mỉm cười. Cô ngồi xuống bên cạnh Vương Huệ và trả lời "Khi anh trai lần đầu trở về, cháu cũng muốn theo cùng anh ấy nhưng việc của cháu ở đó vẫn chưa được giải quyết xong, vì vậy cháu phải ở lại lâu hơn."
"Đến lúc cháu nên trở về rồi. Bà của cháu và ông đều nghỉ hưu. Chúng ta đã rảnh rang rồi, cháu cũng không nên vội vã đi làm quá làm gì. Bên cạnh chúng ta vài ngày đi. Lâu nay bà nhớ cháu lắm đấy." Mộ Nhất Nam cất tiếng nói.
"Cháu đã nói với chị dâu sắp xếp một vài công việc cho cháu vào ngày mốt. Vài ngày qua cháu đã thư giãn và nghỉ ngơi đủ rồi. Sau này cháu sẽ về chơi với ông bà thường xuyên hơn. Ông bà đừng lo lắng!" Mộ Linh Sử nhún vai và cười rạng rỡ "Cháu vào bếp xem xem mẹ đã nấu những món ngon gì đã."