Trái ngược với sự rung cảm hòa thuận tại Dinh thự Maple, mọi chuyện lại vô cùng hỗn loạn tại phòng cấp cứu ở Bệnh viện T.
Đặng Văn Ôn trừng mắt nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại đã tối om của mình. Đôi mắt bà chằm chằm vào nó còn cơ thể bà bất động như thể bị mất hết cảm giác. Nhạc Linh Tư sốt ruột.
"Mẹ à, có chuyện gì sao? Mẹ!"
Đặng Văn Ôn vẫn bất động dù bị gọi bao nhiêu lần. Nhạc Linh Tư khẽ lắc đầu, đẩy nhẹ vào sau lưng bà. Bà ta ngây ngốc nhìn Nhạc Linh Tư, lẩm bẩm, "Vợ? Mộ Du Thần… Linh Tư, chuyện gì đang xảy ra vậy? Mộ Du Thần… Chủ tịch Mộ đã gửi thứ đồ đó, và anh ta còn nói "vợ"? Anh ta gọi Tịch Hạ Dạ là vợ của anh ta? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"
Đặng Văn Ôn vẫn chưa kịp hoàn hồn sau cú sốc về cuộc gọi vừa rồi. Bà ta chỉ có thể nhớ người đàn ông giật chiếc điện thoại khỏi tay Tịch Hạ Dạ và bảo anh ta chính là Mộ Du Thần. Anh ta còn bảo Tịch Hạ Dạ là vợ anh ta. Bà ta không nghe nhầm, phải không?
Mộ Du Thần?