Tại một cánh đồng ở vùng ngoại ô phía bắc của thành phố, Tịch Hạ Dạ mặc một chiếc áo khoác màu đen khi cô đứng bên cánh đồng. Cả hai tay cô tựa tên lan can lạnh như băng trước mặt cô trong khi cô nhìn về phía đường chân trời xa xăm. Bầu trời bị che phủ trong màn sương và gió lạnh không ngớt. Với những đám mây đen trôi lững lờ, nó nhìn có vẻ như trời sắp mưa.
Một lúc sau, cô thu ánh mắt lại và nhìn xuống cánh đồng dưới chân đồi hiện đang tràn đầy sinh lực và sức sống.
Cơn gió lạnh xào xạc thổi qua mái tóc xinh đẹp của cô khi góc quần áo đung đưa trong gió. Một đường cong tuyệt đẹp khắc trên khuôn mặt của cô.
Không biết đã bao lâu trôi qua khi cô nghe thấy tiếng xe ô tô tiến lại sau lưng mình. Cô thờ ơ quay lại nhìn về phía phát ra âm thanh.
Một chiếc xe màu đen xuất hiện trước mắt cô.