Tố Nam hào hứng nhìn Tịch Hạ Dạ trong, khi cô chỉ điềm tĩnh mỉm cười với cô ấy. Cô lấy ra chiếc phong bì đỏ Mộ Du Thần đã chuẩn bị sẵn và đưa nó cho Tố Nam "Nam Nam, Nguyễn Hằng, xin chúc mừng. Hai người phải hạnh phúc suốt đời nhé!"
Tố Nam đột nhiên hỏi nhỏ khi cô vươn tay ra tiếp nhận chiếc phong bì "Tại sao chồng cậu lại không đến cùng cậu?"
"Tớ đến với mẹ. Anh ấy không đến tham gia cuộc vui nhưng đã chuẩn bị sẵn phong bì hỷ này!" Tịch Hạ Dạ cười khẽ.
"Chủ tịch Mộ chuẩn bị nó ư?" Tố Nam mở to đôi mắt. Cô ấy bỏ mặt tất cả, ngay lập tức xé phong bì ra và há hốc miệng khi nhìn vào và kiểm tra. "Sáu tờ! Thật hào phóng! Hạ Dạ, khi cậu trở về, xin hãy nói với chủ tịch Mộ rằng sự tôn kính của tớ dành cho anh ấy là vô tận tựa như con sông xối xả cuồn cuộn không ngớt!"