Hạ Dạ bỏ lại Nhất Phong đằng sau, cô không tiếp tục làm phiền anh nữa, cô đi bộ dọc theo lan can.
Anh cảm thấy ngột ngạt và khó thở vô vùng. Đối mặt với những cảm xúc lẫn lộn, choáng váng đang gào thét trong tim mình. Anh cam nhận lồng ngực mình như bị bóp chặt lại khi bản thân anh cảm thấy khó chịu.
Từ giọng điệu của cô anh có thể nhận ra cô rất hài lòng với Mộ Du Thần. Khi nghe cô nói, anh đột nhiên thấy ngột ngạt và khó thở.
Anh để cho cô ấy bước đi xa dần, anh vẫn đứng yên một chỗ mặc cho cô ấy cứ thế tiến xa về phía trước.
...
Khi cô xử lý xong hết các vấn đề, Hạ Dạ thoáng nhìn đồng hồ và chợt nhận ra bây giờ đã là 1 giờ chiều rồi. Có lẽ ở ngoài trời lạnh quá lâu nên bây giờ cô cảm cơ thể mình lạnh hơn bao giờ hết, bụng thì lại cồn cào vì đói. Cô vội vội vàng vàng quay trở lại văn phòng mà chưa có thứ gì vào bụng.