"Có phải là nàng thích ta không?"
Lông mi nàng rung rung, nàng không lên tiếng, cúi đầu né tránh ánh mắt của hắn.
Dung Lịch không cho phép, hắn nâng mặt nàng lên: "Có phải không?" Giọng hắn hơi khàn khàn, vang vang bên tai, "A Hòa, nàng nói cho ta biết đi, nàng có thích ta không?"
Giọng hắn trầm thấp, như dụ dỗ, như lừa gạt, như đầu độc, làm suy nghĩ của nàng rối bời.
Hắn không đợi nàng trả lời đã vòng tay qua vòng eo mảnh khảnh của nàng, kéo lại gần, cúi đầu xuống, đặt môi mình lên môi nàng.
Nàng thoáng sửng sốt, rụt đầu về phía sau.
"Đừng trốn."
Đầu ngón tay hắn chạm lên mặt nàng, vuốt ve từng chút một: "Đừng trốn, A Hòa."
Bốn mắt nhìn nhau, trong mắt hắn, ngoại trừ ánh nến chập chờn thì chỉ toàn là bóng dáng của nàng. Trước giờ nàng không hề biết rằng trong mắt hắn, nàng lại dịu dàng như vậy.