"Thì hãy chào hỏi chủ tịch mới đi thôi."
Nom gương mặt của các cổ đông ai nấy cũng như màu gan heo, Tiêu Kinh Hòa không nhịn được bật cười.
Tiêu Trường Sơn gầm lên một tiếng: "Tôi không đồng ý!"
Công ty do một tay ông ta sáng lập nên, sao có thể bị đoạt quyền như vậy được chứ.
Dung Lịch thờ ơ nói: "Ông đã không còn là người quyết định đầu tiên rồi, phản đối vô hiệu."
Tiêu Trường Sơn lập tức quay sang nhìn những người đang ngồi ở đây. Thường ngày, những người này luôn tuyệt đối phục tùng ông ta nhưng đến thời điểm hiện tại, lại không có ai dám lên tiếng, đến nhìn cũng không dám nhìn ông ta.
Tiêu Trường Sơn tức đến hoa mắt chóng mặt, nghiến răng nghiến lợi.
Dung Lịch biếng nhác nói: "Sau này tất cả mọi quyết sách của Tiêu Thị đều phải thông qua sự đồng ý của bạn gái tôi. Họp cổ đông hai tuần một lần, tại LH." Anh nắm tay Tiêu Kinh Hòa đứng dậy: "Tan họp."