Hoắc Thường Tầm, cậu là đồ quân sư quạt mo! Đồ chó!
Hoắc - quân sư quạt mo - Thường Tầm hắt hơi một cái. Sau khi đỗ xe xong, anh ta cởi áo vest ra, ném cho cô nàng đang ngồi vẽ vòng tròn lên cửa kính xe ở bên cạnh: "Mặc áo vào đi, bên ngoài lạnh đấy."
Cô ném áo đi, quay đầu lại trừng mắt nhìn anh ta: "Không mặc!"
Hoắc Thường Tầm điên người.
Cô gái chết tiệt này, mới uống có mấy ly rượu mà đã ngang ngược với anh ta rồi.
Hoắc Thường Tầm choàng áo lên đầu cô, chọc cho cô lại bắt đầu mắng anh ta là con heo, con cún, con mèo, con cóc. Anh ta coi như không nghe thấy, cởi dây an toàn ra, xuống xe, bước tới mở cửa xe chỗ ngồi bên cạnh tài xế ra: "Xuống xe nào."
Cô ném áo vest của anh ta xuống đất, tóc tai rối bù lên, cô ngang ngược với anh ta: "Không xuống!" Ngang ngược xong, cô hất đầu, không thèm để ý tới anh ta nữa.
Haiz, đây đúng là tổ tông của anh ta mà.