Cô nghiến răng, kéo tay anh đi ra vườn sau.
Dung Lịch lo lắng hỏi: "Có phải chị anh làm em sợ không?" Là do anh quá vội vàng mất rồi.
Tiêu Kinh Hòa lắc đầu: "Em không phù hợp để đến nhà anh." Ban nãy có người ngoài, cô không tiện từ chối.
Anh sợ cô giận, nhẹ giọng nói: "Sao lại không phù hợp?"
Biết thừa còn hỏi.
Cô không nhìn anh, nhìn chỗ khác, vành tai đỏ lên: "Em chưa phải là bạn gái anh."
Dung Lịch bước lại gần cô, nhìn theo ánh nhìn của cô: "A Hòa, anh rất thích em," anh khom lưng, áp lại gần khuôn mặt cô, "Bây giờ em để anh làm bạn trai em có được không?"
Anh nói vừa nhẹ vừa khẽ, khiến cô chóng mặt quay cuồng.
Trong phòng, ông cụ Dung gân cổ gọi to: "Tử Thuyết đâu rồi, sao hai đứa không vào đây?"
Tiêu Kinh Hòa quay đầu.
Dung Lịch xoay mặt cô lại, bắt cô nhìn anh.
Cô suy nghĩ rồi đáp: "Được."
Cô đồng ý rất dứt khoát, Dung Lịch ngẩn ra một hồi, ánh mắt gắn chặt vào cô: "A Hòa, em đồng ý rồi à?"