Tô Vấn suy nghĩ một lát rồi nói: "Để con hỏi cô ấy."
"Ừ ừ."
Tô Vấn cúp máy gọi: "Thính Thính này."
Vũ Văn Thính đang ký tên cho một cô gái trong đoàn làm phim, cô nói đợi một chút rồi đi đến chỗ Tô Vấn trước: "Dạ?'
Tô Vấn nắm tay dắt cô đến chỗ khác, nói: "Ba anh muốn gặp em đấy."
Cô hơi ngây người một chút.
"Nếu em không muốn gặp thì…"
Cô lập tức nói ngay: "Không phải vậy." Giọng điệu rất long trọng: "Gặp được ạ." Chỉ là có chút đột ngột, cô sợ mình không chuẩn bị được chu đáo.
Đối với cô, việc gặp ba anh là một chuyện rất quan trọng.
Tô Vấn cười rồi hôn cô, tâm trạng rất phấn khởi: "Thế thì để anh nói ba đến đây nhé."
Vũ Văn Thính cảm thấy không ổn lắm: "Chúng ta qua đó thì hơn." Cô rất thận trọng, vẻ mặt còn có chút lo lắng: "Bác là người bề trên, theo lễ nghĩa thì em nên là người đến thăm hỏi chứ."
Xem ra, anh vẫn rất được cô yêu thương.