Cảnh Sắt chỉ muốn để cả đoàn phim đều biết rằng cô ấy có một người bạn trai thiên hạ vô địch ấy chứ.
Thế này không phải khoe tứ phía thì là gì.
"Chị Lâm ơi." Cảnh Sắt làm mặt ngoan ngoãn nhìn nhà tạo mẫu Lâm Quỳnh.
Lâm Quỳnh đặc biệt không cưỡng lại được ánh mắt vô tội ấy của cô, có cảm giác tình mẹ bao la dâng trào: "Sao thế, Sắt Sắt?"
Cảnh Sắt chỉ vào một bộ trang phục màu đỏ, đôi mắt chớp chớp: "Em đổi sang bộ kia được không ạ?"
Bộ đó lộng lẫy quá.
Lâm Quỳnh hỏi cô gái: "Bộ quần áo trên người em không thích hợp sao?" Bộ đồ trên người cô màu trắng, chẳng có trang sức hoa văn gì, làm cho cô trở nên mảnh khảnh và yếu đuối. Đẹp thì đẹp thật đấy, nhưng nhìn vào thì không có tinh thần mấy.
Nhưng lại rất phù hợp với hoàn cảnh trong phim.
Cảnh Sắt cắn môi, vẫn muốn đổi: "Bộ kia đẹp hơn ạ." Cô che miệng thì thầm: "Bạn trai em đến ạ." Đôi mắt đã cười tít cả lên.
Lâm Quỳnh cạn lời.
Ok, thì ra là làm đẹp cho người yêu ngắm.