Bác sĩ nữ khẽ đẩy gọng kính: "Vậy chúc mừng cô, cô đã mang thai năm tuần rồi."
Khương Cửu Sênh mỉm cười, nói: "Cảm ơn."
Khương Cửu Sênh được như ý nguyện, tâm trạng cô rất vui, ra khỏi phòng khám rồi mà ý cười nơi đáy mắt vẫn chưa tan biến.
Mạc Băng cảm thấy buồn cười: "Vui rồi à?"
Đương nhiên!
Khương Cửu Sênh cố gắng để không tỏ ra quá phấn khích, khẽ gật đầu, bình thản trả lời: "Vâng ạ."
Khóe mắt sắp cong lên tận trời rồi.
Mạc Băng chưa từng nhìn thấy dáng vẻ vui mừng khôn xiết này của cô, bật cười: "Em còn trẻ, sao lại mong có con như vậy chứ?"
Đừng nói nữ nghệ sĩ, phụ nữ hiện đại được mấy người nôn nóng có con như vậy.
Khương Cửu Sênh suy nghĩ một lúc rồi nghiêm túc trả lời: "Bởi vì gene của bạn trai em tốt."
Mạc Băng nghẹn lời.