Thời Cẩn thẳng tay cúp máy.
Nếu Khương Bác Mỹ dám cọ Sênh Sênh nhà anh như thế, anh sẽ chặt chân chó của nó.
Một người đàn ông trung niên vội ra mở cửa cho Thời Cẩn, mời anh vào. Mãi đến khi không còn nhìn thấy bóng anh nữa, Khương Cửu Sênh mới dời mắt, tựa hẳn lưng vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cách đó không xa có tiếng nói chuyện loáng thoáng.
"Hạng mục cạnh tranh với bất động sản Giang Thịnh đã điều chỉnh xong chưa?"
"Đã được gửi đến email của ông rồi ạ."
Là giọng của Từ Bình Chinh và thư ký của ông ta.
Từ Bình Chinh mới họp xong, trên người còn mặc đồ vest, đi giày da, cả người đều lộ vẻ phong trần mệt mỏi: "Lịch trình sáng ngày kia tạm hoãn lại đi, tôi có việc cần đi Vân Thành."
"Vâng, thị trưởng Từ." Thư ký Giang sắp xếp lại lịch trình của hai ngày sau trên máy tính bảng.
Hai người đang đi, Từ Bình Chinh bỗng dừng chân, nhìn về một nơi cách đó không xa.