Có cái chết nhẹ tựa lông hồng, lại có cái chết nặng tựa Thái Sơn.
Một đại lão thuộc hàng cao cấp nhất trong số các Trường Sinh Giả như Thiên Đế mà lúc chết không nổ mấy hành tinh chôn theo thì hơi vô lý. Nói không chừng phải nổ tung nguyên một thiên hà mới đủ hoành tráng ấy chứ?
Dường như đoán được suy nghĩ thầm kín trong lòng bạch long tỷ tỷ, Thiên Đế Tiên Tử mỉm cười nói: "Kim Long đạo hữu yên tâm đi. Ta không phải là người thích phá hoại, dù có muốn chết oanh liệt hoành tráng thì ta cũng không đánh nổ mấy hành tinh đâu."
Bạch long tỷ tỷ: "…"
Bạch long tỷ tỷ duỗi móng vuốt gãi vào hư không, muốn túm lấy cái mặt mình, để xem có bị lây bệnh "mặt kèm phụ đề" của Tống Thư Hàng hay không.
Gần đây cô luôn cảm thấy suy nghĩ của mình bị người ta đọc ra vanh vách. Chắc chắn tại con bé Tô Thị A Thập Lục ở chung với Tống Thư Hàng lâu quá nên cô bị lây gián tiếp rồi.
Có lẽ ta phải làm cho mình một cái mặt nạ hình rồng mất thôi.