Tương lai của con người là do hiện tại xây đắp mà nên. Hành động của Tống Thư Hàng trong hiện tại đã quyết định tương lai của hắn.
Đôi tay sương mù sau lưng Tống Thư Hàng hơi vòng lại, bảo vệ cả hắn và bé Bạch vào trong.
Trùng hợp là Vân Tước Tử Tiên Tử cũng hồi sinh thành công vào giờ khắc này.
"Đau quá đau quá đau quá!" Vân Tước Tử Tiên Tử tóc đen cau mày nói: "Bốn lần."
Quá tam ba bận… kết quả cô chết đến bốn lần rồi.
Quanh người cô lại phủ kín một lớp hào quang bảo hộ bất hủ nhàn nhạt.
Bất hủ gặp bất hủ.
Sông dài hư ảo của bé Bạch và Vân Tước Tử Tiên Tử bắt đầu cộng hưởng.
[Ta phải đi đây.] Lúc này, một giọng nói vang lên từ cái chân của Bạch tiền bối two. Cái chân của chúa tể Cửu U không thể bộc phát sức mạnh quá lớn tại hiện thế, nếu không vẫn sẽ dẫn đến thiên phạt.
Thấy thao tác của Tống Thư Hàng mang lại hiệu quả, cái chân của Bạch tiền bối two bắt đầu rút lui, tránh dẫn thiên phạt đến thì toi cả lũ.