Lệ Chi Tiên Tử, ta cũng muốn khóc. Sau khi Cư Sĩ tự mình lấy đồ ăn trong một cửa hàng bánh ngọt mới mở, lẳng lặng trả tiền thì ngẩng đầu nhìn trời.
Lần này đạo hữu Nhóm Cửu Châu Số 1 có thể chủ động nhớ tới sự tồn tại của hắn, chuyện này làm Cư Sĩ khá vui vẻ.
Nhưng mà, lúc nhìn thấy hình ảnh nhân tiền hiển thánh 'màn hình tối đen' trên đỉnh đầu, nội tâm Cư Sĩ bắt đầu hoảng hốt.
[Tương lai lúc ta nhân tiền hiển thánh, không phải sẽ là màn hình tối đen thật đấy chứ?] Một khi ý niệm này sinh ra thì không gạt đi được.
Nếu quả thật như vậy thì cuộc đời hắn đúng là thê thảm! Nhân tiền hiển thánh đã là hy vọng duy nhất của hắn.
"Sớm muộn gì cũng có một ngày, chuyện này sẽ trở thành chấp niệm của ta, sau đó hóa thành tâm ma của ta." Cư Sĩ thở một hơi thật dài, tự mình tính tiền rời đi. Rõ ràng là cửa hàng bánh ngọt mới mở, tới phiên hắn lại trở thành tự phục vụ.