Kỳ thật Tống Thư Hàng rất tò mò về việc mình sẽ sinh ra tâm ma dạng gì, đôi lúc thậm chí hắn còn có ý đi bồi dưỡng tâm ma của mình.
Nhưng thật đáng tiếc, bởi vì trên người hắn mang đại công đức khủng bố, dưới sự áp chế của mỹ nhân rắn công đức, hắn muốn sinh ra tâm ma thật sự quá khó khăn.
Tâm ma của hắn giống như một bông tuyết nhỏ, mà mỹ nhân rắn công đức thì giống như mặt trời chói chang như thiêu như đốt giữa mùa hè. Bé tâm ma đáng yêu căn bản không kịp ngưng tụ thành người tuyết, vừa sinh ra một bông tuyết nhỏ đã bị hòa tan rồi.
Hôm nay, trong thái cổ kiếp tại thế giới Ma Hải này, cuối cùng hắn cũng có cơ hội gặp được tâm ma của mình một lần. Đây là cơ hội vô cùng quý giá, rất có thể trong kiếp sống tu chân dài đằng đẵng của hắn cũng chỉ có một lần cơ hội như thế mà thôi.
"Mau ra đây đi, để ta nhìn xem dáng dấp của ngươi ra sao, tâm ma." Tống Thư Hàng nở nụ cười dịu dàng.