Chuyện này, a cha thần kinh suy nhược tuyệt đối không chịu được… Vũ Nhu Tử da đen che miệng bản thể, cố gắng khuyên can.
Sau khi Vũ Nhu Tử bản thể nghiêm túc suy nghĩ, như có điều suy nghĩ mà gật đầu.
Vũ Nhu Tử da đen rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, buông lỏng bàn tay che miệng bản thể.
"Như vậy, để a cha mang thai hộ đi." Sau đó, Vũ Nhu Tử bản thể đề nghị.
Vũ Nhu Tử da đen: "!!!"
Sao lại như béo lên thế, bản thể. Đường não về của cô sao lại như béo lên thế kia, vì sao lại đưa ra đề nghị hố cha thế này!
Phía trước, Tống Thư Hàng đang làm bộ ngẩng đầu ngắm mặt trời nhưng tâm can lại đang run rẩy. Vũ Nhu Tử đưa ra đề nghị quỷ quái gì vậy!
Đoạn đối thoại này tuyệt đối không thể truyền đến tai Linh Điệp tiền bối, nếu không trên thế giới này lại có thêm một vong hồn vô tội mang họ Tống mất.