Tất cả phần thưởng ẩn đều là đồ tốt. Trong tình huống bình thường, phần thưởng ẩn còn phong phú hơn cả phần thưởng ở bên ngoài.
Tống Thư Hàng nhìn về phía thiếu niên ba mắt với ánh mắt chờ mong, không biết hắn sẽ chuẩn bị phần thưởng ẩn gì cho mình đây?
Vừa chờ mong, hắn lại vừa thấy hơi đau lòng. Bởi vì trong những lần đánh cược với thiếu niên ba mắt trước đó hắn thắng toàn những bảo vật quý giá không cắt nhỏ được, cho nên không thể tán tài bằng nghi thức Tán Tài Vương Tọa.
Tính thế thì hắn đã bỏ qua mất mấy phần thưởng ẩn của Tán Tài Vương Tọa, làm tròn dễ phải lỗ đến cả trăm triệu chứ không đùa!
"Nhói lòng rồi chứ gì?" Ba mắt tiền bối nói rất vui vẻ.
Tống Thư Hàng thật thà đáp: "Có hơi hơi."
"Tiếc quá, dù ngươi có đau lòng thì ta cũng không cho ngươi truy lĩnh phần thưởng ẩn của những lần tán tài trước đó đâu." Ba mắt tiền bối cất chiếc hộp thế giới kia đi, nở một nụ cười rất mê người.