Tống Thư Hàng đần mặt ra: "!!!"
Dù hắn là thể nguyên thần, không cứng rắn và chịu đòn tốt bằng bản thể, nhưng bị A Thập Lục đụng bay chỉ với một cú huých nhẹ thế này cũng quá phản tu chân.
"A... xin lỗi Thư Hàng, ta vẫn chưa khống chế được sức mạnh của sừng rồng." Tô Thị A Thập Lục khổ sở giơ tay lên xoa sừng rồng nhỏ trên đầu mình. Vốn dĩ thấy tư thế Tống Thư Hàng cúi người rất trêu người, cô muốn thuận thế dùng đầu cọ nhẹ vào ngực Tống Thư Hàng, không ngờ lại huých hắn bay đi mất.
"Đau không?" Tô Thị A Thập Lục lo lắng hỏi.
"Không đau không đau, đối với ta chỉ cần thương tổn chưa đạt đến cấp bậc khiến ta phải hét lên thảm thiết ngay lập tức thì đều không tính là đau." Tống Thư Hàng vỗ ngực mình, trả lời đầy tự tin.
Gần đây A Thập Lục gặp được kỳ ngộ gì à? Sao sức húc của sừng rồng tăng lên khoa trương quá vậy?