Yêu càng sâu, đánh càng hiểm.
[Là trách nhiệm.] Bạch chưa biết 1-30 trả lời.
Tống Thư Hàng: "? ? ?"
[Mỗi lần sau khi luân hồi mở ra, bọn ta sẽ giáng xuống, dùng tư thái hành động của Cổ Thần, kích hoạt cũng như duy trì khái niệm đối với Cổ Thần của sinh linh thế giới này, để bọn họ không quên mất Cổ Thần, đây chính là ý nghĩa tồn tại của bọn ta.] Bạch chưa biết trả lời.
Bọn họ giống như một cây gai, dùng đau đớn để nhóm sinh vật thế giới này duy trì loại trạng thái nào đó.
Tống Thư Hàng không khỏi trầm mặc.
Mỗi lần luân hồi? Nói cách khác là không chỉ một lần luân hồi?
Lại nghĩ tới trong gói số liệu khổng lồ mà nhóm Bạch chưa biết rót cho hắn có bao hàm tất cả tin tức về thế giới này.
Tống Thư Hàng hỏi: [Sinh mệnh của thế giới này vẫn luôn luân hồi ư?]
[Đúng vậy.] Bạch chưa biết trả lời.
Tống Thư Hàng: [Hiện tại đã là lần luân hồi thứ mấy rồi?]
[Bọn ta… đã không nhớ rõ.] Bạch chưa biết hồi âm.