Loại giọng điệu quen thuộc này, còn có loại khí tràng thân thiện hòa nhã trên người nữa.
"Bạch tiền bối?" Tống Thư Hàng hỏi thử.
"Hao tổn tâm trí rồi đây." Bạch tiền bối vừa ngưng tụ thành hình xoa huyệt thái dương: "Mặc dù cảm thấy rất thú vị, nhưng hiện tại ta đang rất gấp."
Tống Thư Hàng đần mặt ra.
"Bạch tiền bối, là Bạch tiền bối hiện thế." Vũ Nhu Tử da đen vui vẻ nói.
Phần bảo vệ tay trên chuôi kiếm của Xích Tiêu kiếm tâm ma hóa thành một cánh tay thon dài, sau đó tán một phát vào mặt bia của bia đá đạo hữu.
"Làm gì thế!" Bia đá đạo hữu hét lên.
"Ném mặt bia của ngươi." Xích Tiêu kiếm tâm ma cười ha ha nói, lúc này hành động của nó đặc biệt phù hợp với thân phận, cực kỳ tâm ma.
Tuy rằng bia đá đạo hữu không có khuôn mặt, nhưng nó đặc biệt có mặt bia mà, còn không phải chỉ một mặt bia đâu, chỉ là đánh lên có hơi cấn tay.
Bia đá đạo hữu: "…"