Bạch tiền bối dẫn Vũ Nhu Tử da đen dạo một vòng trên mặt trăng, định tìm một chỗ thích hợp để đánh dấu địa bàn, đào động phủ.
Bởi vì với trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay, con người đã có thể vươn 'tay' vào trong vũ trụ, thám hiểm mặt trăng và một vài hành tinh khác trong hệ Mặt Trời, nên một số tu sĩ không thích bị quấy rầy bắt đầu ẩn giấu động phủ của mình thật kĩ, hoặc là dứt khoát dời động phủ tới nơi khác.
Mặt trăng bây giờ tĩnh mịch hơn mấy trăm năm trước rất nhiều. Hơn nữa cũng có rất nhiều địa bàn tốt để trống.
Bạch tiền bối dẫn Vũ Nhu Tử da đen đi dạo gần nửa ngày trên mặt trăng… có thể nhìn ra tâm trạng của hắn đang rất tốt.
Đặc biệt là khi phần lớn tu sĩ nhìn thấy mình từ xa đều cúi đầu đi đường vòng khiến Bạch tiền bối cảm thấy rất thú vị.
Trước đây vì mị lực quá lớn lại chưa thể khống chế được nên dù đi đến đâu hắn cũng trở thành tiêu điểm, trước giờ chưa bao giờ được hưởng thụ đãi ngộ như thế này.