"Vui quá hóa buồn à?" Cọng tóc ngố Sở các chủ trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng khua nhẹ.
Thân thể Tống Thư Hàng khẽ co giật một cái, nhưng không thể bò lên khỏi bãi cát.
Tư thế cắm đầu vào bãi cát của hắn không đúng lắm, mặt cắm xuống đất, nửa gương mặt đều vùi sâu vào trong cát, nói không ra lời. Nếu như không phải hiện giờ hắn đã tu luyện thành công thì rất có thể sẽ ngạt thở mà chết.
Vũ Nhu Tử da đen ngồi xổm xuống bên cạnh Tống Thư Hàng, hỏi: "Muốn uống thước à? Tống tiền bối ơi? Tích cốc đan hay là đan dược chữa thương đây?"
Tống Thư Hàng run rẩy vươn cánh tay, lắc qua lắc lại.
Hiện tại công hiệu của đạo quả Thiên Đế trong cơ thể hắn đã khai hỏa toàn bộ, mỗi một góc trong cơ thể đều như đang bị thiêu đốt vậy. Lúc này nếu uống thêm chút đan dược thì nói không chừng sẽ bạo thể mà chết.
Bây giờ trên người hắn cũng không có thủ đoạn hay pháp khí hồi sinh nào, không thể chết được.