Lúc đó trí nhớ của Tống Thư Hàng và Tô thị A Thập Lục bị mơ hồ hóa.
Trong tình hình đó, hai người dựa dẫm vào nhau theo bản năng, thân mật khăng khít.
Thế nên lúc đó Tô thị A Thập Lục mới hỏi như thế.
"Đạo lữ song tu á?"
Tống Thư Hàng nhẩm lại cụm từ này, khổ não suy tư.
Đây là một cụm từ vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Cảm giác xa lạ này không có phải vì hắn 'không hiểu cụm từ này' mà là sự xa lạ đến từ tâm lý… Cũng giống như cảm giác xa lạ của một FA khi đối mặt với từ 'bạn gái' vậy. Đương nhiên, những đại lão FA bằng thực lực không trong nằm trong phạm vi 'bình thường' này.
Mà 'cảm giác quen thuộc' lại đến từ tật 'nhìn gì cũng thấy quen mắt, nghe gì cũng thấy quen tai' gần đây của hắn.
[Không biết 'Bá Tống trả lời câu hỏi online' trả lời câu hỏi này của A Thập Lục như thế nào?]
Tống Thư Hàng cảm thấy như có một con mèo đang gãi vào lòng mình.