Có lẽ vì hôm nay trái tim bị Bạch tiền bối lấy ra mà chưa kịp bổ sung, nên Tống Thư Hàng cảm thấy mình cực kỳ nhát chết.
Nhưng nhát thì nhát đi, nhiều khi nhát không phải là chuyện xấu.
Khi Tống Thư Hàng lẳng lặng đóng cửa vào, thì trong thế giới sau cửa truyền ra tiếng của vị quản gia tròng mắt.
"Lão gia, hay là nghe nhạc nhé? Nghe nhạc có thể khiến tâm trạng vui vẻ hơn đấy." Nói xong, quản gia tròng mắt lấy một pháp khí âm nhạc ra và bắt đầu thao tác.
Tiếng trống dồn dập vang lên.
Tiết tấu của khúc dạo đầu này có độc. Người ta vừa nghe thấy nhịp trống thì thân thể cũng bất giác lắc lư theo.
Nghe khúc dạo đầu vui vẻ này, Tống Thư Hàng bỗng hoảng hốt trong lòng. Bởi vì trong Nhóm Cửu Châu Số 1 có một vị tiền bối chuyên dùng phong cách như thế này để mở đầu các bài hát của mình.
Bài hát mà quản gia tròng mắt định bật không phải là tác phẩm của vị tiền bối đáng sợ kia đấy chứ?