Chiếc đĩa tròn ban đầu suýt nữa đi đời nhà ma, suýt bị Bạch tiền bối đem đi kê đáy bảo khố không biết số bao nhiêu của hắn, giờ đây lại gặp mùa xuân mới.
Tuy đã vỡ thành hai mảnh, nhưng về bản chất, đĩa tròn vẫn là một thể.
Nửa chiếc đĩa tròn trong tay Bạch tiền bối và nửa còn lại bị tà ma thận của Tống Thư Hàng cuỗm đi sẽ sinh ra liên hệ tương hỗ, không khác gì một cái GPS định vị tầm xa.
Thả dây dài mới câu được cá lớn. Ở khoản này, Bạch tiền bối luôn là một tay thiện nghệ.
Sau khi thu hồi đĩa tròn, Bạch tiền bối quay người gọi với vào hầm mộ: "Bên ngoài xong rồi, Thư Hàng, Thập Lục, hai đứa ra đây."
Phù văn trên mình bia đá đạo hữu lóe sáng, trả lời: "Bạch đạo hữu à, hình như Thư Hàng bị siết cổ ngất rồi."
Bạch tiền bối: "…"
Đường đường một Tôn Giả, còn là Tôn giả luyện đến ba loại bí pháp thần công luyện thể, thế mà bị người ta siết cổ cho ngất đi? Đúng là hợp với hình tượng của Thư Hàng tiểu hữu thật.
Rầm!