Không hiểu vì sao khi nhìn con tà ma kỳ quái này thì Tống Thư Hàng lại cảm thấy thận mình ngưa ngứa.
Trên đời này luôn có kẻ nhớ nhung quả thận lớn của ta!
"Thư Hàng, đau lưng à?" Bạch tiền bối hỏi.
"Không phải, Bạch tiền bối, ta không đau lưng, nhưng chẳng hiểu sao khi nhìn thấy tà ma này thì ta lại nhớ đến quả thận đã từng bị mất đi." Tống Thư Hàng nói với vẻ thương cảm.
"Ừm, cảm giác của ngươi không sai." Bạch tiền bối gật đầu: "Thứ tạo thành tà ma này đúng là có liên quan đến quả thận đã bị hoại tử của ngươi đấy."
Tống Thư Hàng giật mình: "!!!"
"Mặt khác, ngươi có thấy trên người nó có những sợi tà năng Cửu U hóa sương mù kia không?" Nửa người Bạch tiền bối đến gần Tống Thư Hàng, chỉ vào tà ma kia mà hỏi.
Tống Thư Hàng quan sát cẩn thận thì đúng là thấy trên người tà ma Cửu U kia có những sợi tà năng Cửu U hóa sương: "Sao sương mù này lại giống với trạng thái sương mù của ta thế?"