Vì mất trí nhớ nên Tống Thư Hàng hoàn toàn không nhớ vì sao trong tay mình lại có một pháp bảo cổ quái… hoặc có thể nói là tàn bạo như thế.
Sự tàn bạo của pháp bảo vương tọa này không nhắm vào kẻ địch mà nhắm vào bản thân. Câu nói "khi ta mà đã tàn nhẫn lên thì sẽ cực kỳ độc ác với chính mình" sinh ra là để miêu tả nó.
Tống Thư Hàng cũng không kịp suy nghĩ nhiều.
Trong thời khắc nguy hiểm, bản năng đã mách bảo hắn lấy pháp bảo vương tọa này ra.
Trực giác nói cho hắn biết pháp bảo vương tọa này có thể phát huy tác dụng. Trong Tu Chân giới, pháp khí càng cổ quái thì càng có tác dụng đặc biệt và thú vị.
Chỉ cần vương tọa này cứu được chính mình đang thủng ngực và tiên tử nhỏ nhắn bị mất trái tim, thì hắn không có gì phải do dự.
Tống Thư Hàng cũng chẳng chần chừ khi đối mặt với gai xương đầy đệm ngồi.
Bởi vì hắn có bảo giáp mà!
Có bảo giáp giảm xóc rồi, đám gai xương này không đáng sợ.
Một lát sau…