Tống Thư Hàng: "..."
Hắn vẫn đề cao cảnh giác, tay cầm chặt Xích Tiêu kiếm, sau đó lui về sau từng bước một.
Tô Thị A Thập Lục và bạch long tỷ tỷ cũng một lui về sau từng chút theo hắn.
"Con ngựa này có vấn đề gì à?" Tô Thị A Thập Lục hỏi.
Tống Thư Hàng nghiêm túc trả lời: "Có vấn đề rất lớn, mặc dù mất trí nhớ nhưng khi nhìn thấy cái móng đó thì ta lại thấy đau não."
Nếu móng ngựa đang bày ra tư thế bạch hạc giương cánh kia gõ xuống, sẽ chết người đấy. Hắn cứ có cảm giác bản thân từng bị móng ngựa này đánh lén vào lúc nào đó, ở nơi nào đó. Vậy nên khi nhìn thấy cái móng này, hắn sẽ có phản ứng theo bản năng.
Bạch mã bày thế xong, thấy Tống Thư Hàng lui về phía sau, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường rất sinh động. Trên mặt một con ngựa lại có thể làm ra vẻ khinh thường rất sống động, đúng là làm khó bắp thịt thần kinh trên mặt nó.
Bạch mã đặt bốn chân chạm đất, xoay người bắt đầu trở lại chỗ hài cốt của bia lớn màu đen.