"Nhất định là do ngươi lại vô tình đắc tội chủ nhân của ta nên chủ nhân mới tức giận." Bia đá nghiêm giọng trách cứ.
"Đừng đổ lỗi cho ra, nếu Bạch tiền bối giận thật, vậy chắc chắn hai chúng ta đều có lỗi, không ai được trốn tránh trách nhiệm. Hơn nữa, tốt nhất là chúng ta không nên bàn tiếp về đề tài trách nhiệm này. Nếu không, chắc chắn chúng ta sẽ rơi vào kết cục cả hai đều chịu thiệt." Tống Thư Hàng đáp
Bia đá đạo hữu thở dài: "Tống tiểu hữu ngươi nói đúng."
Nếu nói tiếp về đề tài này, nó và Tống Thư Hàng sẽ tiến vào quá trình đấu đá lẫn nhau. Trước khi hắc... dạ đến, trong khi chủ nhân Bạch Cửu U còn có thể thông qua thế giới hạch tâm theo dõi tình hình của Tống Thư Hàng và nó, đấu đá lẫn nhau chỉ khiến cả hai chịu thiệt thôi.
"Bây giờ chúng ta nên làm gì đây?" Bia đá lại hỏi.
Chẳng lẽ cứ tiếp tục nằm trong quan tài?