"Đừng, để ta thử lại lần nữa đi, thứ như duyên phận chẳng phải đều là cưỡng cầu à!" Tống Thư Hàng nhịn không được mà kêu lên.
Hắn vừa mở mắt ra thì phát hiện mình đã quay về trong không gian đầy cụm tinh thể kia.
Bên cạnh, A Thập Lục đang trong trạng thái tiểu bạch long kề sát vào, tò mò nhìn hắn: "Cưỡng cầu cái gì?"
Vũ Nhu Tử da đen đang nghiên cứu những ụ tinh thể lóe sáng kia.
Cọng tóc ngố của Sở các chủ đang lắc lư trong gió.
"Ngươi gặp cái gì thế? Còn đòi cưỡng cầu duyên phận?" Sở các chủ lười nhác hỏi.
Bạch long tỷ tỷ chui đầu ra hỏi: "Gặp được tiên tử xinh đẹp nào đấy à?"
Nếu gặp được tiên tử thì phải đẹp tới cỡ nào mới khiến cho Tống Thư Hàng kêu gào đòi cưỡng cầu duyên phận chứ?
Dù sao thì tiên tử dính trên người Tống Thư Hàng đều có tiêu chuẩn cực cao mà.
Nên chỉ cần Tống Thư Hàng không mù thì đã gặp được đại mỹ nhân nào đó rồi ư?