Hai con mắt lặng lẽ đối diện với nhau.
Nhưng lúc này vô thanh lại thắng hữu thanh.
Mặc dù mắt rồng không lên tiếng, nhưng lốc xoáy và long uy trong đó đều đang thể hiện sự uy hiếp với Tống Thư Hàng – Tiểu bối, dám phá giấc ngủ của ta, có phải ngươi chán sống rồi không? Muốn chết kiểu gì hả?
Con mắt của Thánh Nhân Nho Môn trong mắt phải của Tống Thư Hàng lại lóe ra ánh sáng đáng sợ và quỷ dị hơn – Nhìn vào mắt của ta đi, ta cho phép ngươi lựa lời nói lại.
Hai con mắt đều có thể đứng vào hàng cao nhất trong chư thiên vạn giới nhìn thẳng vào nhau, không bên nào cam lòng yếu thế.
Dòng xoáy trong mắt rồng ngày càng lớn hơn.
Ánh sáng quỷ dị trong con mắt Thánh Nhân thì trở nên vặn vẹo và đáng sợ hơn nữa.
Chỉ riêng áp lực do hai con mắt phát ra khi lườm nhau cũng đủ đè bẹp tu sĩ bình thường.
Thậm chí linh lực trong thiên địa cũng bất giác hội tụ lại điên cuồng xung quanh hai con mắt kia!