Rốt cuộc ta còn phải ở trong hũ tro cốt này bao lâu đây?
Lúc này Tống Thư Hàng chẳng làm được gì.
Ngoài im lặng chờ đợi ra... thì cũng chỉ có cầu nguyện.
"Bạch tiền bối, Bạch tiền bối two phù hộ, để ta có thể đi ra ngoài sớm một chút." Tống Thư Hàng dụng ý thức gửi tín hiệu cầu nguyện chân thành của mình.
Tuyệt đối đừng bắt ta ở trong hũ tro cốt này cả nghìn hay vạn năm.
Một nghìn năm quá lâu, hắn muốn ra khỏi đây trong thời gian nhanh nhất.
Chờ sau này trở thành đại lão một phương, có lẽ hắn sẽ cân nhắc đến chuyện bế quan trăm năm, nghìn năm gì đó, còn bây giờ hắn vẫn chưa đạt đến cảnh giới đó.
Cầu nguyện xong, Tống Thư Hàng bắt đầu kiếm chuyện làm trong hũ tro cốt của Thánh Nhân.
Ví dụ như nghiên cứu khúc xương bất hủ, mặc dù hắn hoàn toàn xem không hiểu cấu tạo của khúc xương bất hủ nhưng hắn có thể dùng ý thức bao quanh khúc xương bất hủ, cảm ứng kĩ kết cấu bề ngoài của nó.