[Không, không thể nghĩ tiếp nữa.] Công Tử Hải nhanh chóng ngăn dòng suy nghĩ của mình lại.
Nếu cứ suy nghĩ tiếp thì hắn sợ rằng mình sẽ sinh ta tâm ma.
Sau khi chuyện này kết thúc, hắn nhất định phải tĩnh dưỡng một thời gian để vỗ về linh hồn rỉ máu.
[Tuy Hà Chỉ Ma Đế là mục tiêu của ta, nhưng hắn cũng là đối tượng mà ta muốn vượt qua. Tương lai của ta không chỉ giới hạn trong một cái ngôi ma đế cỏn con, dã tâm của ta phải lớn lao hơn nữa!] Công Tử Hải thầm nghĩ.
Hơn nữa Bá Tống Huyền Thánh giết Hà Chỉ Ma Đế cũng chẳng phải bằng sức của chính mình. Hắn dựa vào thiên thời, địa lợi, nhân hòa… mới làm được chuyện đó.
Từ việc Hà Chỉ Ma Đế kêu gào muốn quay lại báo thù cũng có thể thấy Hà Chỉ Ma Đế không hề e ngại Bá Tống Huyền Thánh. Rất có thể Bá Tống Huyền Thánh đã lợi dụng thời cơ để hãm hại hắn, hoặc là dựa thế một đại lão có máu mặt nào đó.
Cảm xúc của Công Tử Hải nhanh chóng bình tĩnh lại.