Tống Thư Hàng cầm quả bảo thạch, xoa xoa mấy cái rồi cắn một miếng, thịt quả dày căng mọng, ngọt mát mà không ngán, vỏ quả giòn tan như vỏ bọc đường của kẹo hồ lô, nhai nuốt cực kỳ thích ý.
Đương nhiên hắn thích nhất là hạt của quả bảo thạch.
Trong điều kiện bình thường, hạt của quả bảo thạch không được bồi dưỡng chỉ nhỏ bằng móng tay, trông như một viên linh thạch thu nhỏ. Trong một quả bảo thạch có khoảng trên dưới mười hạt, muốn chúng biến thành hạt trông như linh thạch thì phải bồi dưỡng theo một quá trình.
Tống Thư Hàng thấy những hạt nhỏ này cực kỳ đáng yêu, chủ yếu là vì hình dạng của chúng trông giống như linh thạch.
Chắc chắn Bạch tiền bối sẽ thích cảm giác và hương vị này.
[À đúng rồi, không biết Bạch tiền bối two có thích vị này không.] Tống Thư Hàng nghĩ ngay đến Bạch tiền bối two, sau đó hắn lại xoắn quẩy vì không nghĩ ra mình đã xem nhẹ cái gì.
Sau này cũng tặng cho Bạch tiền bối two một ít vậy.