Tám đốm sáng nhỏ bằng con ong mật bay trong lòng bàn tay của Tống Thư Hàng, tung tăng nhảy nhót quanh ngón tay hắn.
Để chọn mấy món "tục vật" này, Thanh Loan Tiên Tử cũng rất dụng tâm, đồ gì cũng tặng theo nguyên bộ, công pháp thì phối với đan dược, quả bảo thạch thì đi kèm với tiểu yêu thú.
Bốn món đều là thứ vô cùng cần thiết đối với Tống Thư Hàng.
Chỉ có một tiếc nuối duy nhất nhỏ như cái móng tay, chính là… không có linh thạch.
Đương nhiên là Tống Thư Hàng vô cùng hài lòng với bốn món quà này. Sự tiếc nuối này nằm ở bản thân hắn chứ không phải với Thanh Loan Tiên Tử.