"Kết thúc rồi ư? Ta còn tưởng là mình sắp tiêu rồi chứ." Tống Thư Hàng hơi xoay đầu đi, cố nén xúc động sùi bọt mép… Hiện tại hắn đang ôm Tô Thị A Thập Lục trong ngực, lúc này nếu sùi bọt mép ra thì sẽ phun đầy người Tô Thị A Thập Lục mất thôi.
"Nhìn qua thì chắc là kết thúc rồi." Xích Tiêu Kiếm tâm ma đen kịt nói, nó cảm thấy mình thiếu chút nữa là tan xác rồi, lúc nói chuyện giọng cũng run rẩy.
"Đáng sợ quá." Tống Thư Hàng thấp giọng nói, sinh linh đầu lâu ác quỷ ngay cả [ánh nhìn mang thai] cũng có thể miễn dịch vậy mà lại ngã nhào thành tốp dưới tiếng ca của Tạo Hóa tiền bối, Thánh Nhân Nho Môn không hổ là người đàn ông trấn áp đương thời, dù cho người đã không còn, hậu thủ hắn lưu lại cũng đủ để trấn áp đại địch.
Tạo Hóa Pháp Vương chấm dứt một khúc, hắn đưa tay trả tỳ bà lại cho Tạo Hóa Tiên Tử. Tiếp đó hai tay hắn giang ngang, cứ vậy mà ngã thẳng xuống đất.
Hắn gào thét nhiều quá nên cũng mệt mỏi.