Khi Tống Thư Hàng chuyển lôi kiếp nhị phẩm lên tam phẩm đã được luyện chế xong xuôi vào thế giới hạch tâm thì nghe thấy tiếng vỏ kiếm Xích Tiêu Kiếm đang cười hô hố: "Ha ha ha ha, đúng rồi, chính thế, hút khô hắn đi! Hôm nay ta phải khiến hắn nhũn giò không đứng được nữa mới thôi!"
Lời kịch khỉ gió gì thế này?
"Lôi kiếp được luyện chế xong rồi à?" Tô Thị A Thập Lục thấy Tống Thư Hàng vào thì cất tiếng hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu, vỗ tay thành tiếng, từng sợi lôi kiếp được luyện chế xong được chuyển vào đại điện của Nam Thu tự.
Sau khi được luyện chế trong lò luyện đan, thể tích của thiên kiếp nhị phẩm lên tam phẩm co rút cực mạnh, kích thước vốn bằng cây cột chỉ còn có một phần hai mươi, còn nhỏ hơn Tống Thư Hàng dự tính. May mà lúc đó đã phong ấn tất cả lôi kiếp của Tô Không Vân, nếu không thì bây giờ đã không đủ nguyên liệu nấu ăn rồi.
"Phải rồi, Tô Không Vân đâu?" Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
Sao không thấy đâu cả?